Theo cổng phân tích thông tin News.Az của Azerbaijan ngày 29/9, Mỹ và Canada mới đây đã chính thức công bố kế hoạch đàm phán nhằm làm rõ ranh giới hàng hải tại đáy biển Beaufort, khu vực giàu tiềm năng dầu mỏ. Quyết định này được đưa ra bởi Bộ Ngoại giao Mỹ và Bộ Ngoại giao Canada, đồng thời thông báo về việc thành lập một nhóm làm việc chung để thực hiện mục tiêu này.
Theo cổng phân tích thông tin News.Az của Azerbaijan ngày 29/9, Mỹ và Canada mới đây đã chính thức công bố kế hoạch đàm phán nhằm làm rõ ranh giới hàng hải tại đáy biển Beaufort, khu vực giàu tiềm năng dầu mỏ. Quyết định này được đưa ra bởi Bộ Ngoại giao Mỹ và Bộ Ngoại giao Canada, đồng thời thông báo về việc thành lập một nhóm làm việc chung để thực hiện mục tiêu này.
Cầu Ambassador là tuyến đường nối Detroit (Mỹ) và Windsor (Canada). Đây là một trong những tuyến đường biên giới bận rộn nhất Bắc Mỹ, đóng vai trò quan trọng trong vận tải thương mại giữa 2 nước. Cầu này xử lý hơn 25% tổng lượng hàng hóa giữa Mỹ và Canada.
Tại biên giới giữa bang Washington (Mỹ) và tỉnh British Columbia (Canada), Peace Arch là một cổng chào hòa bình được xây dựng vào năm 1921. Đây là biểu tượng của sự hợp tác và hòa bình giữa 2 quốc gia. Du khách từ cả 2 nước thường đến đây để chụp ảnh và tận hưởng thông điệp về hòa bình mà Peace Arch mang lại.
Dọc biên giới Mỹ và Canada là những cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp. Dãy núi Rocky trải dài giữa British Columbia và Montana là điểm đến lý tưởng cho những người yêu thích leo núi và khám phá thiên nhiên. Bên cạnh đó, hệ thống Great Lakes giữa Ontario và New York không chỉ là nguồn nước ngọt quan trọng mà còn là nơi lý tưởng để nghỉ dưỡng và tham quan.
Khí hậu dọc biên giới Mỹ và Canada thay đổi theo từng khu vực. Phía tây như British Columbia có khí hậu ôn hòa nhờ ảnh hưởng của Thái Bình Dương, trong khi phía đông như Quebec và Ontario lại có mùa đông khắc nghiệt với tuyết rơi dày.
Biên giới Mỹ và Canada còn được gọi là “The Slash” – một đường cắt rộng 6m kéo dài gần 9.000 km từ Thái Bình Dương đến Đại Tây Dương, xuyên qua rừng núi và các vùng hoang dã nguyên sơ. Khác với ranh giới vô hình trên bản đồ, “The Slash” có thể dễ dàng nhận biết bằng mắt thường nhờ một lối đi không có cây cối.
Ban đầu, việc tạo nên “The Slash” nhằm giúp mọi người nhận biết mình đang đứng tại biên giới. Vì biên giới Mỹ và Canada chủ yếu nằm ở những khu vực xa xôi, rừng cây nối tiếp nhau, các cột mốc nằm rải rác nên dễ khiến người dân vô tình vượt qua lãnh thổ nước khác. “The Slash” giải quyết vấn đề này bằng cách dọn sạch cây cối và lắp đặt hơn 8.000 cột mốc đánh dấu biên giới, mặc dù nhiều cột mốc cũ vẫn còn tồn tại song song với cột mốc hiện tại.
Việc bảo trì “The Slash” là trách nhiệm của cả 2 quốc gia. Mỗi bên chịu trách nhiệm dọn dẹp 3m đường biên giới. Hàng năm, Hoa Kỳ chi khoảng 1,4 triệu USD để thực hiện công việc này, tương đương 0,5 cent thuế mỗi người dân Mỹ. Mỗi 6 năm, một đợt cắt tỉa quy mô lớn được thực hiện để đảm bảo đường biên giới luôn rõ ràng.
Biên giới Mỹ và Canada bao gồm đường biên giới thẳng dài nhất thế giới, kéo dài hơn 2.000 km dọc theo vĩ tuyến 49 Bắc. Được xác định từ năm 1818, đoạn biên giới này nổi tiếng vì không có các đường uốn lượn, đi qua đồng bằng và rừng núi. Đây là một minh chứng về sự hợp tác hòa bình giữa 2 quốc gia từ hơn hai thế kỷ trước.
Biên giới Mỹ và Canada không chỉ đơn thuần là một đường phân chia địa lý mà còn chứa đựng nhiều câu chuyện thú vị và đặc biệt. Dưới đây là những sự thật bạn có thể chưa biết về biên giới này.
Derby Line, nằm giữa Vermont (Mỹ) và Quebec (Canada), là một thị trấn độc đáo. Thư viện Haskell Free và Nhà hát Opera của thị trấn này nằm trên biên giới giữa 2 quốc gia. Bạn có thể bước từ Mỹ sang Canada mà không cần thủ tục hải quan, chỉ cần bước qua một căn phòng. Điều này đã biến Derby Line thành một điểm du lịch độc đáo, thu hút những người muốn trải nghiệm việc đứng giữa 2 nước.
Mặc dù biên giới giữa Mỹ và Canada dài tới 8.891 km, phần lớn trong số đó không có sự hiện diện của quân đội hay cảnh sát. Đặc biệt là các khu vực như dãy núi Rocky hay các vùng rừng rậm và hồ lớn không có trạm kiểm soát thường trực. Điều này cho thấy sự hòa bình và hợp tác giữa 2 nước. Tuy nhiên, tại các cửa khẩu chính thức, kiểm soát vẫn được duy trì nghiêm ngặt để đảm bảo an ninh và quản lý giao thông.
Di chuyển qua biên giới giữa Mỹ và Canada ngày càng trở nên thuận tiện hơn, nhưng vẫn yêu cầu du khách tuân thủ các thủ tục nhập cảnh cụ thể.
Mỹ và Canada có những yêu cầu riêng cho du khách khi nhập cảnh.
Khi qua biên giới Mỹ và Canada, bạn cần tuân thủ quy định về hải quan và khai báo hàng hóa.
Năm 2024, Mỹ và Canada đã nâng cấp hệ thống nhập cảnh với công nghệ mới, giúp rút ngắn thời gian làm thủ tục tại biên giới. Các hệ thống như eTA (Canada) và ESTA (Mỹ) cho phép du khách đăng ký và cung cấp thông tin trực tuyến trước khi đến biên giới. Điều này giúp quy trình nhập cảnh trở nên nhanh chóng và thuận tiện hơn.
Ngoài ra, cả 2 quốc gia đều đã triển khai hệ thống nhận dạng sinh trắc học và kiểm tra tự động tại các cửa khẩu lớn, tăng cường tính an toàn và giảm thời gian chờ đợi.
Cầu Rainbow nằm gần thác Niagara, kết nối New York (Mỹ) và Ontario (Canada). Đây là điểm đến du lịch nổi tiếng, cho phép du khách ngắm nhìn toàn cảnh thác Niagara từ trên cầu.
Biên giới giữa Mỹ và Canada có nhiều tuyến đường quan trọng, không chỉ phục vụ cho việc di chuyển mà còn đóng vai trò lớn trong giao thương giữa hai quốc gia. Dưới đây là những tuyến đường nổi tiếng và nhộn nhịp nhất vào năm 2024.
Peace Arch là một trong những tuyến đường nổi tiếng nhất giữa bang Washington (Mỹ) và tỉnh British Columbia (Canada). Tại đây có biểu tượng hòa bình Peace Arch, cổng chào tượng trưng cho mối quan hệ hữu nghị giữa Mỹ và Canada.
Cửa khẩu Blaine nối Washington (Mỹ) và British Columbia (Canada), là một trong những tuyến đường giao thương thương mại chính, với hàng trăm xe tải di chuyển mỗi ngày.
Cửa khẩu Champlain là một trong những cửa khẩu lớn nhất giữa New York (Mỹ) và Quebec (Canada), được sử dụng chủ yếu cho vận tải thương mại, đặc biệt là các ngành công nghiệp lớn.
Biên giới giữa Canada và Mỹ không chỉ nổi bật bởi chiều dài hơn 8.891 km, mà còn là biểu tượng của sự hợp tác và hòa bình giữa 2 quốc gia. Với những tuyến đường quan trọng như Peace Arch, Cầu Ambassador và Cầu Rainbow, biên giới này không chỉ phục vụ cho giao thương mà còn thu hút hàng triệu du khách mỗi năm.
Khi di chuyển qua biên giới, việc nắm rõ các thủ tục như hộ chiếu, visa, eTA và quy định hải quan sẽ giúp bạn có chuyến đi thuận lợi. Cả Mỹ và Canada đều có hệ thống quản lý nhập cảnh hiện đại, giúp việc di chuyển qua lại dễ dàng và an toàn hơn.
Thác Angel là thác nước cao nhất trên cạn với chiều cao 979 m và chiều rộng 150 m ở đáy, tương đương 3 tháp Eiffel xếp chồng lên nhau. Tuy nhiên, thác Angel không phải thác nước lớn nhất thế giới. Danh hiệu đó thuộc về thác nước eo biển Đan Mạch, khối nước dốc thẳng xuống ở eo biển giữa Greenland và Iceland, có nghĩa thác nước lớn và cao nhất thế giới này nằm dưới nước, theo Live Science.
Điều đó có thể xảy ra bởi chênh lệch nhiệt độ và độ mặn cung cấp sức mạnh cho phần lớn dòng hải lưu đại dương, theo Anna Sanchez Vidal, giáo sư khoa học hàng hải ở Đại học Barcelona tại Tây Ban Nha. Eo biển Đan Mạch vắt qua Vòng cực Bắc, đóng vai trò như chiếc phễu để nước vùng cực đổ từ các biển Bắc Âu vào Đại Tây Dương. Nhưng giống như mọi nơi khác trong đại dương, nước trong khu vực không đồng nhất.
Ở phía bắc eo biển Đan Mạch, nước bề mặt tiếp xúc với không khí Bắc Cực lạnh giá và trở nên lạnh hơn do một phần nước đóng băng, dẫn tới muối tập trung ở khu vực không đóng băng. Nước biển mặn và lạnh đặc hơn nước ấm, do đó chìm xuống đáy biển, trong khi lớp nhẹ hơn nổi lên bề mặt. Sự trao đổi này tiếp năng lượng cho dòng hải lưu sâu chảy về phía nam qua eo biển, đổ vào biển Irminger ở Bắc Đại Tây Dương.
Tất nhiên, những thác nước luôn có vách đá hoặc đường dốc, và eo biển Đan Mạch không phải ngoại lệ. Một gờ dốc 3.500 m ở đáy biển gần mũi phía nam Greenland được tạo ra bởi sông băng cách đây 11.500 - 17.500 năm, trong kỷ Băng Hà cuối cùng. Nước ở đáy biển chảy về hướng nam qua eo biển lao qua rìa gờ dốc và đổ xuống theo sườn của nó, tạo thành thác nước bên dưới lớp nước bề mặt ấm hơn của biển Irminger.
Dù đáy biển dốc xuống hơn 3.500 m, phần nước chảy tràn chỉ cao khoảng 2.000 m, gấp đôi chiều cao của thác Angel, do đổ vào một hồ sâu chứa nước lạnh và đặc. Thác nước này rất ấn tượng do không giống thác nước trên cạn, theo Mike Clare, trưởng nhóm hệ thống địa chất hàng hải tại Trung tâm hải dương học quốc gia của Anh ở Southampton. Ví dụ, phần nước chảy tràn rộng bằng eo biển Đan Mạch, có nghĩa nó trải rộng trên 480 km đáy biển. Kết quả là nước chảy xuống ở tốc độ chỉ khoảng 0,5 m/s, chậm hơn nhiều so với tốc độ đi bộ và thua xa tốc độ dòng chảy ở thác Niagara (109 km/h), hay 30,5 m/s.
Nước lạnh chảy qua eo biển Đan Mạch là một phần trong hệ thống hải lưu đại dương có tên Atlantic Meridional Overturning Circulation (AMOC), đưa nước ấm về hướng bắc và nước lạnh về hướng nam theo hình vòng tròn dài ở Đại Tây Dương. Sau khi rời khỏi eo biển Đan Mạch, nước lạnh tiếp tục hành trình về hướng nam tới Nam Cực, ấm dần và nhô lên mặt biển (gọi là nước trồi) rồi quay trở lại để hoàn thành chu kỳ ở Bắc Cực.
Vidal chia sẻ hiện nay, thác nước đang bị đe dọa bởi biến đổi khí hậu. Chỏm băng tan chảy và đại dương ấm lên bơm nhiều nước ngọt vào hệ thống, làm chậm tốc độ của AMOC. Nếu AMOC không còn di chuyển, thác nước eo biển Đan Mạch sẽ bị giảm mật độ và ngừng chảy.
Một thác nước bên dưới eo biển Đan Mạch cao tới 3.500 m, vượt xa thác nước lớn nhất trên cạn là thác Angel ở Venezuela.
Thác nước eo biển Đan Mạch có lưu lượng gần 3,5 triệu m3/giây. Ảnh: Scientia
Thác Angel là thác nước cao nhất trên cạn với chiều cao 979 m và chiều rộng 150 m ở đáy, tương đương 3 tháp Eiffel xếp chồng lên nhau. Tuy nhiên, thác Angel không phải thác nước lớn nhất thế giới. Danh hiệu đó thuộc về thác nước eo biển Đan Mạch, khối nước dốc thẳng xuống ở eo biển giữa Greenland và Iceland, có nghĩa thác nước lớn và cao nhất thế giới này nằm dưới nước, theo Live Science.
Điều đó có thể xảy ra bởi chênh lệch nhiệt độ và độ mặn cung cấp sức mạnh cho phần lớn dòng hải lưu đại dương, theo Anna Sanchez Vidal, giáo sư khoa học hàng hải ở Đại học Barcelona tại Tây Ban Nha. Eo biển Đan Mạch vắt qua Vòng cực Bắc, đóng vai trò như chiếc phễu để nước vùng cực đổ từ các biển Bắc Âu vào Đại Tây Dương. Nhưng giống như mọi nơi khác trong đại dương, nước trong khu vực không đồng nhất.
Ở phía bắc eo biển Đan Mạch, nước bề mặt tiếp xúc với không khí Bắc Cực lạnh giá và trở nên lạnh hơn do một phần nước đóng băng, dẫn tới muối tập trung ở khu vực không đóng băng. Nước biển mặn và lạnh đặc hơn nước ấm, do đó chìm xuống đáy biển, trong khi lớp nhẹ hơn nổi lên bề mặt. Sự trao đổi này tiếp năng lượng cho dòng hải lưu sâu chảy về phía nam qua eo biển, đổ vào biển Irminger ở Bắc Đại Tây Dương.
Tất nhiên, những thác nước luôn có vách đá hoặc đường dốc, và eo biển Đan Mạch không phải ngoại lệ. Một gờ dốc 3.500 m ở đáy biển gần mũi phía nam Greenland được tạo ra bởi sông băng cách đây 11.500 - 17.500 năm, trong kỷ Băng Hà cuối cùng. Nước ở đáy biển chảy về hướng nam qua eo biển lao qua rìa gờ dốc và đổ xuống theo sườn của nó, tạo thành thác nước bên dưới lớp nước bề mặt ấm hơn của biển Irminger.
Dù đáy biển dốc xuống hơn 3.500 m, phần nước chảy tràn chỉ cao khoảng 2.000 m, gấp đôi chiều cao của thác Angel, do đổ vào một hồ sâu chứa nước lạnh và đặc. Thác nước này rất ấn tượng do không giống thác nước trên cạn, theo Mike Clare, trưởng nhóm hệ thống địa chất hàng hải tại Trung tâm hải dương học quốc gia của Anh ở Southampton. Ví dụ, phần nước chảy tràn rộng bằng eo biển Đan Mạch, có nghĩa nó trải rộng trên 480 km đáy biển. Kết quả là nước chảy xuống ở tốc độ chỉ khoảng 0,5 m/s, chậm hơn nhiều so với tốc độ đi bộ và thua xa tốc độ dòng chảy ở thác Niagara (109 km/h), hay 30,5 m/s.
Nước lạnh chảy qua eo biển Đan Mạch là một phần trong hệ thống hải lưu đại dương có tên Atlantic Meridional Overturning Circulation (AMOC), đưa nước ấm về hướng bắc và nước lạnh về hướng nam theo hình vòng tròn dài ở Đại Tây Dương. Sau khi rời khỏi eo biển Đan Mạch, nước lạnh tiếp tục hành trình về hướng nam tới Nam Cực, ấm dần và nhô lên mặt biển (gọi là nước trồi) rồi quay trở lại để hoàn thành chu kỳ ở Bắc Cực.
Vidal chia sẻ hiện nay, thác nước đang bị đe dọa bởi biến đổi khí hậu. Chỏm băng tan chảy và đại dương ấm lên bơm nhiều nước ngọt vào hệ thống, làm chậm tốc độ của AMOC. Nếu AMOC không còn di chuyển, thác nước eo biển Đan Mạch sẽ bị giảm mật độ và ngừng chảy.